Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Mẹ

                                      ! tại sao ?


Ánh mắt mẹ luôn nhìn con từ bầu trời.
Khuôn mặt mẹ che kín cả bầu trời.
Ánh mặt trời chiếu rọi lúc binh minh.
Ánh trăng rọi qua khung cửa lúc con ngủ.
Mắt mẹ vẫn cứ nhìn con.
Mỗi khi con ngồi bên cánh cưả nhỏ.
Từng trang giấy,từng giọt nước mắt.
Nhánh cây ngã bóng chiều hoàng hôn.
Mẹ ơi ! Mẹ đã khổ nhiều rồi.
Nếp nhăn mẹ nhiều và vẫn còn trăn trở.
Khi đứa con xa nhà , nơi phố phường.
Những nỗi lo âu đã thành mây phủ kín.
Che lấp những suy nghĩ trong lòng.
Cả một đời , cả một đời khó nhọc.
Đến bao giờ ngắm nhìn buổi bình minh.
Tóc mẹ quăn co,lất phất màu gạo nếp.
Mẹ vẫn thường ngồi bên bếp lửa khói bay.
Nước mắt mẹ mãi mãi chứa trong lòng.
Vì chúng con ! Mẹ mãi vì chúng con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét